BỘ SÁCH CỦA TÁC GIẢ

DEEPAK CHOPRA

ĐỌC THỬ SÁCH

BỘ SÁCH CỦA TÁC GIẢ

DEEPAK CHOPRA

ĐẶT MUA NGAY

Giới thiệu tác giả

DEEPAK CHOPRA, M.D., là bác sĩ y khoa, thành viên của Trường Đại học Bác sĩ Mỹ (FACP), nhà sáng lập Quỹ Chopra và đồng sáng lập của Trung tâm Chopra về An Sinh; người tiên phong nổi tiếng thế giới trong lĩnh vực y học tích hợp và chuyển đổi cá nhân, có bằng chứng nhận về y học nội khoa, nội tiết và trao đổi chất. Ông cũng là tác giả của hơn 85 quyển sách đã được dịch ra hơn 43 ngôn ngữ, thường có tên trong danh sách bán chạy nhất của New York Times. Cuộc khảo sát Internet toàn cầu của WorldPost và Huffington Post đã xếp Tiến sĩ Chopra ở vị trí thứ 17 trong số những nhà tư tưởng có ảnh hưởng nhất trên thế giới và là số 1 trong lĩnh vực y học.
DEEPAK CHOPRA
MENAS C. KAFATOS Ph.D., là Tiến sĩ, Giáo sư Vật lý tính toán tại Đại học Chapman và là tác giả của hơn 320 bài báo tham khảo và 15 quyển sách. Ông đã nhận được bằng B.A. về vật lý tại Đại học Cornell năm 1967 và bằng Tiến sĩ Vật lý tại Viện Công nghệ Massachusetts năm 1972. Ông là Hiệu trưởng và là người sáng lập Trường Cao đẳng Khoa học và Công nghệ Schmid tại Đại học Chapman, giữ chức vụ hiệu trưởng từ năm 2009 đến năm 2012. Ông lãnh đạo trực tiếp Trung tâm Quan sát và Mô hình hóa các hệ thống trái đất.
MENAS C. KAFATOS

Lời mời đọc

“Bạn Là Vũ Trụ mang đến sự rõ ràng, duyên dáng thường thấy trong tất cả các tác phẩm của Deepak Chopra, kết hợp với những hiểu biết uyên thâm của nhà vật lý Menas Kafatos nhằm làm sáng tỏ những câu hỏi sâu sắc và cấp bách nhất ở những ranh giới của khoa học đương đại. Kết hợp kiến thức chuyên môn của Tiến sĩ Chopra về các hệ thống sinh học với những công trình của Giáo sư Kafatos trong lĩnh vực vật lý lượng tử, địa vật lý và vũ trụ học, họ soi sáng các lĩnh vực mà tất cả các ngành khoa học đương đại thành công nhất đều đạt đến giới hạn của những gì có thể giải thích được, nhờ vào ánh sáng đến từ chiều dài đời sống thực hành tâm linh thâm sâu của họ. Kết quả là không có sự xung đột giữa các quan điểm đối nghịch, mà là một tấm thảm phong phú, tổng hợp giữa trí tuệ, vẻ đẹp và sự thoải mái tuyệt vời dành cho nền văn hóa của nhân loại. Như vậy, Bạn Là Vũ Trụ là một món quà tuyệt vời và hào phóng mà các tác giả dành cho mỗi người chúng ta.”

– NEIL THEISE, M.D., Giáo sư Bệnh học tại Trường Y khoa Icahn ở Mount Sinai
🌟 Tên sách: Bạn Là Vũ Trụ
🌟 Tác giả: Deepak Chopra, M.D. và Menas Kafatos, Ph.D.
🌟 Khổ sách: 15,5 cm x 24 cm
🌟 Số trang: 324 trang
🌟 Giá : 188.000 đ
🌟 Giá ưu đãi: 151.000 đ (- 20%) 
🌟 Miễn phí vận chuyển toàn quốc
        Chương trình áp dụng đến hết ngày 12/4/2025
🎁 Quà tặng kèm sách: Bookmark chất liệu Ivory 250
       bồi 2 mặt, bế bo góc.
🎁 Tặng 100 cuốn sách cho 100 độc giả đầu tiên đăng ký            trực tiếp với nhóm Cùng Sống An Vui.
🌟 Fanpage Cùng Sống An Vui:                                    

Thông tin cuốn sách

https://www.facebook.com/cungsonganvui
https://www.facebook.com/cungsonganvui
Biết mình thực sự là ai,
         bạn bắt đầu khám phá những khả năng chưa được biết.
Biết mình đang ở trong trạng thái nào
                 là chìa khóa của sự toàn thể.
Bạn không ở trong vũ trụ.
Vũ trụ ở trong bạn.
Biết mình thực sự là ai,
       bạn bắt đầu khám phá những khả năng chưa được biết.
Bạn không ở trong vũ trụ.
             Vũ trụ ở trong bạn.
“Ở đây” và “ngoài kia” là tấm gương phản chiếu lẫn nhau.
Biết mình đang ở trong trạng thái nào
                  là chìa khóa của sự toàn thể.
“Ở đây” và “ngoài kia” là tấm gương phản chiếu lẫn nhau.
Biết mình thực sự là ai,
         bạn bắt đầu khám phá những khả năng chưa được biết.
Biết mình đang ở trong trạng thái nào
                 là chìa khóa của sự toàn thể.
Bạn không ở trong vũ trụ.
Vũ trụ ở trong bạn.
Biết mình thực sự là ai, bạn bắt đầu khám phá những khả năng chưa được biết.
Bạn không ở trong vũ trụ. Vũ trụ ở trong bạn.
Mục đích của bạn là để tương ưng với sự sáng tạo của vũ trụ.
Sự tồn tại là cảm giác tự do, cởi mở và không có chướng ngại.
Biết mình thực sự là ai, bạn bắt đầu khám phá những khả năng chưa được biết.

Mục lục

Lời khen tặng: Dành cho ấn phẩm Bạn là vũ trụ
Lời cảm ơn
Lời tựa: Bạn và vũ trụ là một
Tổng quan: Bình minh của vũ trụ nhân tính

PHẦN 1: NHỮNG BÍ ẨN CUỐI CÙNG
Cái gì đã có trước vụ nổ lớn?
Vì sao mọi thứ trong vũ trụ khớp với nhau một cách hoàn hảo?
Thời gian đến từ đâu?
Vũ trụ được làm bằng gì?
Liệu có tồn tại bản thiết kế vũ trụ?
Liệu thế giới lượng tử có mối liên hệ với đời sống hằng ngày không?
Chúng ta có đang sống trong một vũ trụ có ý thức?
Sự sống đầu tiên đã bắt đầu như thế nào?
Não bộ có tạo ra tâm thức không?


PHẦN 2: ÔM LẤY BẢN THỂ VŨ TRỤ CỦA BẠN
Sức mạnh của thực tại cá nhân
Bạn thực sự đến từ đâu
Đâu cũng là nhà
Phụ lục 1: Trở nên thoải mái với qualia
Phụ lục 2: Ý thức vũ trụ hành xử như thế nào
Cách mọi tế bào phản hồi vũ trụ
Về các tác giả

Chúng ta là con của vũ trụ. Nguồn cội của chúng ta vượt ra ngoài mọi ranh giới.
Chúng ta là con của vũ trụ.
Nguồn cội của chúng ta vượt ra ngoài mọi ranh giới.
Cuốn sách Chữa Lành Lượng Tử này là một trong những ấn phẩm hiếm hoi nhắc nhở chúng ta rằng: Chúng ta là con của vũ trụ. Nguồn cội của chúng ta vượt ra ngoài mọi ranh giới. 

Bạn và tôi đang trải nghiệm cuộc sống với giả định rằng chúng ta là những thân thể và trí óc riêng rẽ. Việc xem bản thân như những sinh vật vật lý bị cô lập, bị giới hạn chỉ là một sự giả danh. Khi một người bị bỏng tay do lò sưởi, anh ta la lên “Oái,” chứ không phải người đứng cạnh anh ta. Nhưng ở cấp độ lượng tử thì điều này khác hẳn – bạn và tôi đều gắn chặt trong cùng một tâm trí, một trí tuệ vũ trụ đang kiến tạo, chi phối và kiểm soát thực tại. Trên cơ sở nhận thức đó, việc tự chăm sóc bản thân hay chữa lành không thể không bắt đầu từ cội nguồn, nơi ý thức của bạn hòa nhập với ý thức vũ trụ. Vậy những rào cản khiến cho chúng ta không nhận ra được trí thông minh vũ trụ này là gì?

Thứ nhất là rào cản về các tâm trí tách biệt: “Ý thức là số đơn, không có số nhiều.” Kế đó là rào cản của quá khứ, hiện tại và tương lai: “Tâm trí luôn luôn là bây giờ. Đối với tâm trí, thực sự không có trước và sau.” Cuối cùng là rào cản giữa sự sống và cái chết: “Ý thức là thuần khiết, vĩnh cửu và vô hạn: nó không sinh cũng không diệt. Nó luôn hiện diện trong các sinh vật chuyển động và bất động, trên bầu trời, trên núi, trong lửa và trong không khí.”

Ngoài mối liên hệ giữa tâm trí và cơ thể còn có một mối liên hệ sâu sắc hơn giữa hiện tại và vĩnh cửu. Bộ não con người chỉ biết đến hiện tại. Mọi xung điện hoặc phản ứng hóa học trong não của bạn đều xảy ra ngay giây phút này. Phản hồi giữa tâm trí và cơ thể đang được bổ sung hàng nghìn lần mỗi phút. Chúng ta có thể đặt hy vọng rất lớn vào điều này bởi vì nó có nghĩa là toàn bộ vũ trụ đã quy tụ để mang lại khoảnh khắc này cho chúng ta. Sức sáng tạo vô tận, trí thông minh và sức mạnh vô hạn đang hỗ trợ chúng ta một khi chúng ta mở lòng với chúng.

Lời mời đọc

Thông tin sách

  • Tên sách: Chữa Lành Lượng Tử
  • Tác giả: Deepak Chopra
  • Dịch giả: Lê Hà Lộc và Nguyễn Tăng Phú
  • Khổ sách: 15,5 x 24 cm
  • Số trang: 408 trang
  • Giá bìa: 238.000 vnđ
  • Giá ưu đãi: 202.000 vnđ (- 15%) 
  • Miễn phí vận chuyển toàn quốc

ĐẶT MUA 

ĐẶT MUA TẠI ĐÂY

Đặt mua từ 20 sản phẩm trở lên, vui lòng liên hệ với
Hotline: 0328033988 (Zalo) để nhận ưu đãi về giá.
Cảm ơn bạn đã ủng hộ Sách Thiện Tri Thức!

Trích đoạn hay cuốn sách Bạn Là Vũ Trụ

TÂM THỨC “TÔI” HAY TÂM THỨC VŨ TRỤ?
….
Khi bạn sống trong sự chia rẽ, phớt lờ con người toàn diện của mình, cuộc sống có vẻ giống như chiếc bánh mì được cắt lát sẵn. Sự thôi thúc của việc chia cắt và chia nhỏ nữa cho phép khoa học tuyên bố, một cách hoàn toàn sai lầm rằng, tính khách quan và tính chủ quan là hoàn toàn khác nhau, trong đó tính khách quan là ưu việt hơn. Nhưng kỷ nguyên lượng tử đã xóa bỏ sự phân chia rõ ràng này và thực tại bắt đầu xuất hiện theo một chiều hướng mới – chính là những điều chúng ta đã đề cập trong các chương trước.

Nhưng liệu thực tại có bao giờ được nhìn thấy một cách trực tiếp và toàn khắp, không có sự phân chia hay ngăn cách? Điều này nghe có vẻ giống như một cuộc tìm kiếm tâm linh, mà ở thời đại trước gọi là sự khế hợp với Chúa hoặc đại ngã (atman) hay chứng ngộ (satori). Việc vượt thoát khỏi sự chia rẽ được thúc đẩy bởi mong muốn giao tiếp tâm linh và đồng thời thoát khỏi sự khổ đau nơi trần thế. Giờ đây, sự thôi thúc đã khác, nó tập trung nhiều hơn vào ý thức cao hơn và để có thể phát huy hết tiềm năng của một con người. Tuy nhiên, việc tìm ra một động lực mới cũng quan trọng như việc cố gắng hiểu xem chúng ta đến từ đâu, bởi vì chỉ một số kiến thức nhất định mới có thể đảm bảo với chúng ta rằng tâm thức vũ trụ là nguồn gốc của chúng ta. Một khi chúng ta có thể chắc chắn về điều đó, sự sống và cái chết sẽ được nhìn dưới một ánh sáng rất khác, với khía cạnh của sự tồn tại vĩnh hằng.

Khó có thể từ bỏ thói quen chia cắt thực tại thành những phần gọn gàng có thể quản lý được, phần lớn là bởi một cách tiếp cận tổng thể dường như là không thể thực hiện được. Ít nhất, đó là phần nào những gì có thể thấy qua kinh nghiệm hằng ngày. Làm thế nào để bạn nhìn vào toàn bộ cơ thể con người thay vì các tế bào, mô và cơ quan? Làm thế nào để bạn nhìn vào vũ trụ vượt ra ngoài không gian, thời gian, vật chất và năng lượng? Chúng ta không nên phóng đại những khó khăn của việc trở thành một con người toàn diện. Nếu chúng ta đề cập đến cuộc sống hằng ngày, cơ thể không được trải nghiệm như tế bào, mô và các cơ quan khác trong cơ thể. Thay vào đó, nó được trải nghiệm trong những trạng thái khác nhau. Tỉnh táo là một trạng thái khác với trạng thái mơ và ngủ. Cảm giác bị bệnh là một trạng thái khác với cảm giác khỏe mạnh. Như chúng ta đã thấy, cơ học lượng tử hoạt động theo kiểu tương tự. Sóng là một trạng thái khác với hạt.

Tương tự như vậy, tâm thức và vật chất được xem là rất khác nhau do bởi thói quen suy nghĩ của chúng ta; nhưng thực ra, tâm và vật chất là những trạng thái khác nhau của cùng một thứ: lĩnh vực ý thức. Bạn có thể theo dõi chúng khi chúng biến đổi từ cái này sang cái kia bằng cách nhìn vào bộ não, nơi các sự kiện về mặt tinh thần tạo ra sự chuyển động liền mạch của các chất hóa học bên trong não. Do đó, nếu một vụ va chạm gần trên đường cao tốc khiến bạn sợ hãi, sự kiện tinh thần đó sẽ chuyển đổi thành các phân tử adrenaline, từ đó biểu hiện dưới dạng những thay đổi về thể chất như khô miệng, tim đập thình thịch và cơ bắp căng cứng. Khi bạn nhận thấy những thay đổi này, bạn đang quay trở lại lĩnh vực của tâm thức. Tương tự như vậy, các loại tín hiệu đều đi trên một hành trình chuyển hóa từ vật chất sang tinh thần mà không có một điểm kết thúc được xác định. Bản thân cuộc sống chính là sự chuyển hóa.

Những gì xảy ra bên trong cơ thể chúng ta cũng đang diễn ra trong vũ trụ, nơi mà bất kỳ sự kiện nào xảy ra cũng đều thuộc về sự chuyển hóa không ngừng của ý thức thành tâm thức hoặc vật chất. Nhưng một tuyên bố như vậy không giải thích được gì cho đến khi chúng ta biết ý thức là gì. Nếu tâm thức “của tôi”, cơ thể “của tôi”, hàng tỷ thiên hà trong không gian bên ngoài và tâm thức vũ trụ đều có thể được quy về các trạng thái của ý thức, thì chúng ta có trách nhiệm phải giải quyết một lần và mãi mãi rằng ý thức thực sự là gì. Nếu không, chúng ta chỉ đang giả vờ rằng phấn và pho mát là một trong khi rõ ràng là không phải vậy.

Trước hết, ý thức có thể có nhiều trạng thái, vì vậy nó không xuất hiện như một thứ gì đó cụ thể mặc dù nó là như vậy. Nếu bạn đang mơ thấy một bãi biển ở Jamaica, bạn có thể đang có một giấc mơ được gọi là giấc mơ sáng suốt, trong đó tất cả năm giác quan đều hoạt động. Bạn có thể cảm nhận được cát ấm áp dưới chân và ngửi thấy hương thơm của các loài hoa nhiệt đới được gió biển mang đến. Nhưng ngay khi bạn thức dậy khỏi giấc mơ, bạn nhận ra rằng bạn chỉ đơn giản là đã ở trong một trạng thái đặc biệt.

Biết mình đang ở trong trạng thái nào là chìa khóa của sự toàn thể. Hãy tưởng tượng hai người lái xe thể thao. Một người với chiếc xe có năm hộp số rất khéo léo khi chuyển từ số này sang số khác. Người lái xe thứ hai có năm chiếc xe, mỗi chiếc được trang bị một hộp số. Đối với anh ta, việc lái xe không phải là sự tổng thể và thống nhất, bởi vì nó phụ thuộc vào việc anh ta chọn lái chiếc xe nào, và mỗi chiếc xe chỉ được giới hạn ở một số.

Thách thức là ở việc điều hướng chúng ta trong một vũ trụ nơi mọi hộp số (không gian, thời gian, vật chất và năng lượng, cộng với các tính chất vật lý khác như điện tích, từ trường, v.v.) có thể được hoán đổi cho nhau. Toàn bộ mọi sự có thể tan thành món súp lượng tử nếu không có một nhà tổ chức có được tầm nhìn tổng quát có thể đảm trách mọi thứ, và tâm thức vũ trụ chính là đóng vai trò một nhà tổ chức như vậy. Thời gian, không gian, vật chất và năng lượng được điều hành từ cùng một hộp số và người lái xe (ý thức) lựa chọn trạng thái mà anh ta muốn. Thực tại bao gồm các trạng thái có thể thay đổi và hoán đổi cho nhau bắt nguồn từ cùng một gốc: ý thức.

Cảm giác chia rẽ là như thế nào

Bạn thấy mình là một cá nhân bị cô lập.
Bạn lắng nghe những đòi hỏi của cái tôi của mình và đặt “tôi, tôi và của tôi” lên trên cái tôi của những người khác.
Bạn bất lực khi đối mặt với các lực lượng tự nhiên hùng mạnh. Những điều cơ bản trong cuộc sống còn đòi hỏi bạn phải làm việc, đấu tranh và lo lắng.
Bạn khao khát được kết hợp với một người khác để giải quyết vấn đề cô đơn.
Chu kỳ liên tục giữa niềm vui và nỗi đau là không thể tránh khỏi.
Bạn có thể thấy mình trở thành nạn nhân của những trạng thái tinh thần nằm ngoài tầm kiểm soát của mình, chẳng hạn như trầm cảm, lo lắng, thù địch và ghen tỵ.
Thế giới bên ngoài thống trị thế giới bên trong – thực tại khó khăn là không thể tránh khỏi.
Khi bạn hỏi người khác liệu họ có đang ở trong tình trạng chia rẽ giống như bạn hay không, thì hóa ra là họ cũng đang ở trong tình trạng đó. Vì tất cả mọi người đều giống nhau, nên nó được chấp nhận như một thực tại. Điều thú vị về danh sách này không phải là việc nó liệt kê ra bao nhiêu sự khốn khổ, mặc dù nó thực sự có quá đủ điều đó. Sự thú vị nằm ở mối liên hệ giữa mọi thứ trong danh sách và hành vi của vũ trụ. Như một số nhà tiên phong lượng tử đã chỉ ra, vũ trụ hiển lộ bất cứ thứ gì mà người thí nghiệm đang tìm kiếm.
Ngược lại, đây là những cảm nhận sau khi ảo tưởng về sự chia rẽ đã biến mất.




Những cảm nhận khi mọi thứ là thật trông ra sao

Bạn không ở trong vũ trụ. Vũ trụ ở trong bạn.
“Ở đây” và “ngoài kia” là tấm gương phản chiếu lẫn nhau.
Ý thức là không ngừng và hiện diện trong mọi thứ. Đó là thực tại.
Tất cả các hoạt động riêng biệt trong vũ trụ thực ra là một hoạt động.
Thực tại không chỉ được tinh chỉnh. Nó được điều chỉnh một cách hoàn hảo.
Mục đích của bạn là để tương ưng với sự sáng tạo của vũ trụ.
Điều tiếp theo bạn cảm thấy thích làm là điều tốt nhất bạn có thể làm.
Sự tồn tại là cảm giác tự do, cởi mở và không có chướng ngại.
Tâm thức và bản ngã vẫn tồn tại, nhưng chúng có nhiều thời gian nghỉ hơn.
Biết mình thực sự là ai, bạn bắt đầu khám phá những khả năng chưa được biết.

Có lẽ điểm đầu tiên, “Vũ trụ ở trong bạn,” là khó hiểu nhất. Là một phát biểu có tính tuyên bố về thực tại vật lý, nó gần như vô lý, vì rõ ràng là hàng tỷ thiên hà không thể bị giới hạn bên trong một con người. Chúng sẽ ở đâu? Bên trong hộp sọ? Rõ ràng không. Nhưng “vũ trụ ở trong bạn” xảy ra ở đoạn kết của một cuộc hành trình; nó không phải là một ý tưởng biệt lập. Trong suốt cuộc hành trình, chúng ta nhận thấy rằng mọi trải nghiệm đều xảy ra như là qualia – hay nói cách khác, là những tính chất như màu sắc, mùi vị và âm thanh. Vì qualia xảy ra trong ý thức nên chúng không bị giới hạn bởi các chiều kích vật lý. Không ai có thể khoe khoang rằng “Màu xanh da trời với tôi nó lớn hơn nhiều so với bạn,” hoặc “Tôi để vốn từ vựng của mình trong một cái tủ khóa ở Los Angeles bởi vì tôi thường xuyên đến đó.”

Vì vậy, đúng là bộ não phục vụ một chức năng: nó cho phép truy cập vào “không gian” tinh thần nơi chứa tất cả các khái niệm, kinh nghiệm, ký ức, hình ảnh, tất cả các qualia. Một đài phát thanh cho phép tiếp cận tới một dàn nhạc giao hưởng với hàng trăm nhạc cụ mà không cần ai tháo tung nó ra để xem từng nhạc công đang ẩn nấp bên trong. Tuy nhiên, các nhà thần kinh học thấy khó có thể ngừng làm điều tương tự. Họ muốn bộ não là nơi cư ngụ của ý thức trong khi trên thực tế, bộ não chỉ là cánh cửa dẫn đến nơi ý thức sinh sống. Tại sao ý thức cần một cánh cửa như vậy? Cũng là cùng một lý do như việc bị xe buýt tông phải có thể khiến bạn bị thương hoặc thậm chí tử vong. Ý thức có thói quen bẩm sinh là tạo ra sự vật, sự kiện, trải nghiệm. Đây là hành vi tự nhiên của nó. Max Planck đã nghĩ đến điều này khi ông nói, mà chúng tôi cũng đã trích dẫn nhiều lần, “Tôi coi ý thức là nền tảng. Chúng ta không thể đứng sau ý thức.” Thực tại không cần phải đưa ra lời giải thích cho cách nó hành xử, bởi vì nó không có gì để trả lời ngoài chính nó.
TÂM THỨC “TÔI” HAY TÂM THỨC VŨ TRỤ?
….
Khi bạn sống trong sự chia rẽ, phớt lờ con người toàn diện của mình, cuộc sống có vẻ giống như chiếc bánh mì được cắt lát sẵn. Sự thôi thúc của việc chia cắt và chia nhỏ nữa cho phép khoa học tuyên bố, một cách hoàn toàn sai lầm rằng, tính khách quan và tính chủ quan là hoàn toàn khác nhau, trong đó tính khách quan là ưu việt hơn. Nhưng kỷ nguyên lượng tử đã xóa bỏ sự phân chia rõ ràng này và thực tại bắt đầu xuất hiện theo một chiều hướng mới – chính là những điều chúng ta đã đề cập trong các chương trước.

Nhưng liệu thực tại có bao giờ được nhìn thấy một cách trực tiếp và toàn khắp, không có sự phân chia hay ngăn cách? Điều này nghe có vẻ giống như một cuộc tìm kiếm tâm linh, mà ở thời đại trước gọi là sự khế hợp với Chúa hoặc đại ngã (atman) hay chứng ngộ (satori). Việc vượt thoát khỏi sự chia rẽ được thúc đẩy bởi mong muốn giao tiếp tâm linh và đồng thời thoát khỏi sự khổ đau nơi trần thế. Giờ đây, sự thôi thúc đã khác, nó tập trung nhiều hơn vào ý thức cao hơn và để có thể phát huy hết tiềm năng của một con người. Tuy nhiên, việc tìm ra một động lực mới cũng quan trọng như việc cố gắng hiểu xem chúng ta đến từ đâu, bởi vì chỉ một số kiến thức nhất định mới có thể đảm bảo với chúng ta rằng tâm thức vũ trụ là nguồn gốc của chúng ta. Một khi chúng ta có thể chắc chắn về điều đó, sự sống và cái chết sẽ được nhìn dưới một ánh sáng rất khác, với khía cạnh của sự tồn tại vĩnh hằng.

Khó có thể từ bỏ thói quen chia cắt thực tại thành những phần gọn gàng có thể quản lý được, phần lớn là bởi một cách tiếp cận tổng thể dường như là không thể thực hiện được. Ít nhất, đó là phần nào những gì có thể thấy qua kinh nghiệm hằng ngày. Làm thế nào để bạn nhìn vào toàn bộ cơ thể con người thay vì các tế bào, mô và cơ quan? Làm thế nào để bạn nhìn vào vũ trụ vượt ra ngoài không gian, thời gian, vật chất và năng lượng? Chúng ta không nên phóng đại những khó khăn của việc trở thành một con người toàn diện. Nếu chúng ta đề cập đến cuộc sống hằng ngày, cơ thể không được trải nghiệm như tế bào, mô và các cơ quan khác trong cơ thể. Thay vào đó, nó được trải nghiệm trong những trạng thái khác nhau. Tỉnh táo là một trạng thái khác với trạng thái mơ và ngủ. Cảm giác bị bệnh là một trạng thái khác với cảm giác khỏe mạnh. Như chúng ta đã thấy, cơ học lượng tử hoạt động theo kiểu tương tự. Sóng là một trạng thái khác với hạt.

Tương tự như vậy, tâm thức và vật chất được xem là rất khác nhau do bởi thói quen suy nghĩ của chúng ta; nhưng thực ra, tâm và vật chất là những trạng thái khác nhau của cùng một thứ: lĩnh vực ý thức. Bạn có thể theo dõi chúng khi chúng biến đổi từ cái này sang cái kia bằng cách nhìn vào bộ não, nơi các sự kiện về mặt tinh thần tạo ra sự chuyển động liền mạch của các chất hóa học bên trong não. Do đó, nếu một vụ va chạm gần trên đường cao tốc khiến bạn sợ hãi, sự kiện tinh thần đó sẽ chuyển đổi thành các phân tử adrenaline, từ đó biểu hiện dưới dạng những thay đổi về thể chất như khô miệng, tim đập thình thịch và cơ bắp căng cứng. Khi bạn nhận thấy những thay đổi này, bạn đang quay trở lại lĩnh vực của tâm thức. Tương tự như vậy, các loại tín hiệu đều đi trên một hành trình chuyển hóa từ vật chất sang tinh thần mà không có một điểm kết thúc được xác định. Bản thân cuộc sống chính là sự chuyển hóa.

Những gì xảy ra bên trong cơ thể chúng ta cũng đang diễn ra trong vũ trụ, nơi mà bất kỳ sự kiện nào xảy ra cũng đều thuộc về sự chuyển hóa không ngừng của ý thức thành tâm thức hoặc vật chất. Nhưng một tuyên bố như vậy không giải thích được gì cho đến khi chúng ta biết ý thức là gì. Nếu tâm thức “của tôi”, cơ thể “của tôi”, hàng tỷ thiên hà trong không gian bên ngoài và tâm thức vũ trụ đều có thể được quy về các trạng thái của ý thức, thì chúng ta có trách nhiệm phải giải quyết một lần và mãi mãi rằng ý thức thực sự là gì. Nếu không, chúng ta chỉ đang giả vờ rằng phấn và pho mát là một trong khi rõ ràng là không phải vậy.

Trước hết, ý thức có thể có nhiều trạng thái, vì vậy nó không xuất hiện như một thứ gì đó cụ thể mặc dù nó là như vậy. Nếu bạn đang mơ thấy một bãi biển ở Jamaica, bạn có thể đang có một giấc mơ được gọi là giấc mơ sáng suốt, trong đó tất cả năm giác quan đều hoạt động. Bạn có thể cảm nhận được cát ấm áp dưới chân và ngửi thấy hương thơm của các loài hoa nhiệt đới được gió biển mang đến. Nhưng ngay khi bạn thức dậy khỏi giấc mơ, bạn nhận ra rằng bạn chỉ đơn giản là đã ở trong một trạng thái đặc biệt.

Biết mình đang ở trong trạng thái nào là chìa khóa của sự toàn thể. Hãy tưởng tượng hai người lái xe thể thao. Một người với chiếc xe có năm hộp số rất khéo léo khi chuyển từ số này sang số khác. Người lái xe thứ hai có năm chiếc xe, mỗi chiếc được trang bị một hộp số. Đối với anh ta, việc lái xe không phải là sự tổng thể và thống nhất, bởi vì nó phụ thuộc vào việc anh ta chọn lái chiếc xe nào, và mỗi chiếc xe chỉ được giới hạn ở một số.

Thách thức là ở việc điều hướng chúng ta trong một vũ trụ nơi mọi hộp số (không gian, thời gian, vật chất và năng lượng, cộng với các tính chất vật lý khác như điện tích, từ trường, v.v.) có thể được hoán đổi cho nhau. Toàn bộ mọi sự có thể tan thành món súp lượng tử nếu không có một nhà tổ chức có được tầm nhìn tổng quát có thể đảm trách mọi thứ, và tâm thức vũ trụ chính là đóng vai trò một nhà tổ chức như vậy. Thời gian, không gian, vật chất và năng lượng được điều hành từ cùng một hộp số và người lái xe (ý thức) lựa chọn trạng thái mà anh ta muốn. Thực tại bao gồm các trạng thái có thể thay đổi và hoán đổi cho nhau bắt nguồn từ cùng một gốc: ý thức.


Cảm giác chia rẽ là như thế nào

Bạn thấy mình là một cá nhân bị cô lập.
Bạn lắng nghe những đòi hỏi của cái tôi của mình và đặt “tôi, tôi và của tôi” lên trên cái tôi của những người khác.
Bạn bất lực khi đối mặt với các lực lượng tự nhiên hùng mạnh. Những điều cơ bản trong cuộc sống còn đòi hỏi bạn phải làm việc, đấu tranh và lo lắng.
Bạn khao khát được kết hợp với một người khác để giải quyết vấn đề cô đơn.
Chu kỳ liên tục giữa niềm vui và nỗi đau là không thể tránh khỏi.
Bạn có thể thấy mình trở thành nạn nhân của những trạng thái tinh thần nằm ngoài tầm kiểm soát của mình, chẳng hạn như trầm cảm, lo lắng, thù địch và ghen tỵ.
Thế giới bên ngoài thống trị thế giới bên trong – thực tại khó khăn là không thể tránh khỏi.
Khi bạn hỏi người khác liệu họ có đang ở trong tình trạng chia rẽ giống như bạn hay không, thì hóa ra là họ cũng đang ở trong tình trạng đó. Vì tất cả mọi người đều giống nhau, nên nó được chấp nhận như một thực tại. Điều thú vị về danh sách này không phải là việc nó liệt kê ra bao nhiêu sự khốn khổ, mặc dù nó thực sự có quá đủ điều đó. Sự thú vị nằm ở mối liên hệ giữa mọi thứ trong danh sách và hành vi của vũ trụ. Như một số nhà tiên phong lượng tử đã chỉ ra, vũ trụ hiển lộ bất cứ thứ gì mà người thí nghiệm đang tìm kiếm.
Ngược lại, đây là những cảm nhận sau khi ảo tưởng về sự chia rẽ đã biến mất.

Những cảm nhận khi mọi thứ là thật trông ra sao

Bạn không ở trong vũ trụ. Vũ trụ ở trong bạn.
“Ở đây” và “ngoài kia” là tấm gương phản chiếu lẫn nhau.
Ý thức là không ngừng và hiện diện trong mọi thứ. Đó là thực tại.
Tất cả các hoạt động riêng biệt trong vũ trụ thực ra là một hoạt động.
Thực tại không chỉ được tinh chỉnh. Nó được điều chỉnh một cách hoàn hảo.
Mục đích của bạn là để tương ưng với sự sáng tạo của vũ trụ.
Điều tiếp theo bạn cảm thấy thích làm là điều tốt nhất bạn có thể làm.
Sự tồn tại là cảm giác tự do, cởi mở và không có chướng ngại.
Tâm thức và bản ngã vẫn tồn tại, nhưng chúng có nhiều thời gian nghỉ hơn.
Biết mình thực sự là ai, bạn bắt đầu khám phá những khả năng chưa được biết.

Có lẽ điểm đầu tiên, “Vũ trụ ở trong bạn,” là khó hiểu nhất. Là một phát biểu có tính tuyên bố về thực tại vật lý, nó gần như vô lý, vì rõ ràng là hàng tỷ thiên hà không thể bị giới hạn bên trong một con người. Chúng sẽ ở đâu? Bên trong hộp sọ? Rõ ràng không. Nhưng “vũ trụ ở trong bạn” xảy ra ở đoạn kết của một cuộc hành trình; nó không phải là một ý tưởng biệt lập. Trong suốt cuộc hành trình, chúng ta nhận thấy rằng mọi trải nghiệm đều xảy ra như là qualia – hay nói cách khác, là những tính chất như màu sắc, mùi vị và âm thanh. Vì qualia xảy ra trong ý thức nên chúng không bị giới hạn bởi các chiều kích vật lý. Không ai có thể khoe khoang rằng “Màu xanh da trời với tôi nó lớn hơn nhiều so với bạn,” hoặc “Tôi để vốn từ vựng của mình trong một cái tủ khóa ở Los Angeles bởi vì tôi thường xuyên đến đó.”

Vì vậy, đúng là bộ não phục vụ một chức năng: nó cho phép truy cập vào “không gian” tinh thần nơi chứa tất cả các khái niệm, kinh nghiệm, ký ức, hình ảnh, tất cả các qualia. Một đài phát thanh cho phép tiếp cận tới một dàn nhạc giao hưởng với hàng trăm nhạc cụ mà không cần ai tháo tung nó ra để xem từng nhạc công đang ẩn nấp bên trong. Tuy nhiên, các nhà thần kinh học thấy khó có thể ngừng làm điều tương tự. Họ muốn bộ não là nơi cư ngụ của ý thức trong khi trên thực tế, bộ não chỉ là cánh cửa dẫn đến nơi ý thức sinh sống. Tại sao ý thức cần một cánh cửa như vậy? Cũng là cùng một lý do như việc bị xe buýt tông phải có thể khiến bạn bị thương hoặc thậm chí tử vong. Ý thức có thói quen bẩm sinh là tạo ra sự vật, sự kiện, trải nghiệm. Đây là hành vi tự nhiên của nó. Max Planck đã nghĩ đến điều này khi ông nói, mà chúng tôi cũng đã trích dẫn nhiều lần, “Tôi coi ý thức là nền tảng. Chúng ta không thể đứng sau ý thức.” Thực tại không cần phải đưa ra lời giải thích cho cách nó hành xử, bởi vì nó không có gì để trả lời ngoài chính nó.

Trích đoạn hay cuốn sách Chữa Lành Lượng Tử

Căn bệnh cần được chữa trị một cách toàn thể. 

Tương tự, khi cô cảm thấy đau ở ngực hoặc phải ngồi xuống do hụt hơi, tín hiệu đó đang chạy khắp cơ thể cô, đến và đi từ bộ não của cô. Cảm nhận được cơn đau, bộ não của cô đã phản ứng với nó. Những mệt mỏi mà cô cảm thấy, cùng với sự trầm uất và lo lắng, là một phản ứng của não, và nó để lại những hậu quả trên cơ thể vật lý. Vì vậy, chúng ta đã sai khi nghĩ rằng bệnh ung thư của cô chỉ là một khối u bị cô lập cần phải được phá hủy. Cô bị một căn bệnh có tính toàn thể và vì điều đó, cô cần một cách chữa trị toàn thể.

Từ toàn thể (holistic) có vẻ đụng chạm tới các bác sĩ tây y, chỉ có nghĩa là một phương pháp tổng hợp cả tâm trí và cơ thể lại với nhau. Tôi tin rằng phương pháp Ayurveda hoạt động tốt hơn bất kỳ phương pháp thay thế nào, mặc dù bề ngoài, điều này có thể không được rõ ràng. Trên thực tế, nhiều kỹ thuật phối hợp cơ thể-tâm trí nổi tiếng khác như thôi miên và phản hồi sinh học được ưa thích hơn nhiều so với Ayurveda. Nếu Chitra mắc bệnh ở quê nhà tại Bombay, bà của cô có thể đã chữa trị cho cô bằng một số bữa ăn đặc biệt, mang dược liệu về nhà trong một bao giấy màu nâu từ hiệu thuốc Ayurveda, và buộc cô nằm trên giường. Nhiều loại dược liệu giúp thanh lọc và dầu mát-xa khác nhau có thể được sử dụng để làm sạch cơ thể khỏi độc tố do ung thư tạo ra. Nếu gia đình theo một truyền thống tâm linh, cô hẳn sẽ bắt đầu thiền. Cơ bản thì tôi cũng sẽ để cô thực hiện những điều tương tự, với một vài bổ sung. Ayurveda đã nhắm trúng vào một cái gì đó sâu trong bản chất. Kiến thức của nền y học này không bắt nguồn từ công nghệ mà từ trí tuệ, điều mà tôi cho là một khối kiến thức đáng tin cậy về cơ thể con người đã được tích luỹ qua nhiều thế kỷ.

Sống trong nỗi sợ hãi thường trực, ngay cả khi không có ung thư trong cơ thể, cũng không phải là một trạng thái sức khỏe tốt. Cuộc chiến vẫn chưa kết thúc; nó chỉ đơn thuần chuyển từ các cuộc giao tranh lẻ tẻ, trực diện sang khủng bố ngầm. Triết lý cơ bản trong điều trị ung thư là tâm trí sẽ phải tạm nghỉ trong khi cơ thể cam chịu sự tàn phá. Nói cách khác, một cuộc xung đột công khai được thực sự khuyến khích trong hệ thống tâm-thể. Làm thế nào việc này có thể được gọi là chữa lành? Trong cuộc đụng độ giữa tâm trí và thể xác, bệnh nhân đang chiến đấu ở cả hai phe – chỉ có thể xác và tâm trí của anh ta mà thôi. Khi kẻ thua cuộc lộ diện, đó sẽ chính là anh ta, không phải rõ ràng là vậy sao?

Vấn đề sống còn không phải là làm thế nào để giành chiến thắng trong cuộc chiến mà là làm thế nào để giữ được hòa bình ngay từ đầu. Phương Tây đã không đạt được cái nhìn sâu sắc này, hoặc hiểu rằng biểu hiện vật lý của một căn bệnh là một bóng ma. Các tế bào ung thư mà bệnh nhân sợ hãi và các bác sĩ chiến đấu chống lại chỉ là những bóng ma như vậy – chúng sẽ đến và đi, làm dấy lên hy vọng và tuyệt vọng, trong khi thủ phạm thực sự là ký ức dai dẳng tạo ra tế bào ung thư lại không được chú trọng. Ayurveda cung cấp cho chúng ta phương tiện để đi thẳng đến cấp độ ý thức xóa bỏ ký ức này.

“Tôi không bị giới hạn trong thân thể. Tất cả những gì tồn tại xung quanh tôi đều là một phần của chính tôi”
Cơ thể sống là nhà bào chế thuốc tốt nhất từng được tạo ra

Năm 1971, tiến sĩ O. Cad Simonton, một bác sĩ X-quang tại Đại học Texas, đã gặp một người đàn ông 61 tuổi bị ung thư vòm họng. Bệnh đã tiến triển rất xấu; bệnh nhân hầu như không thể nuốt được, và cân nặng của anh ta đã giảm xuống chỉ còn 45kg.

Không chỉ tiên lượng cực kỳ xấu – các bác sĩ đã dự đoán anh ta chỉ có 5% cơ hội sống sót trong 5 năm sau khi điều trị – mà bệnh nhân còn yếu đến mức dường như không đáp ứng được với xạ trị mà đây lại là liệu pháp tiêu chuẩn cho tình trạng này. Trong lúc tuyệt vọng, nhưng cũng tò mò muốn thử một phương pháp tâm lý, tiến sĩ Simonton đề nghị người này tăng cường hiệu quả xạ trị thông qua kĩ thuật quán tưởng. Người bệnh được học cách hình dung căn bệnh ung thư của mình một cách sống động nhất có thể. Sau đó, sử dụng bất kỳ hình ảnh tâm trí nào thu hút anh ta, anh ta được yêu cầu hình dung hệ miễn dịch của mình là các tế bào bạch cầu tấn công tiêu diệt các tế bào ung thư và quét chúng ra khỏi cơ thể, chỉ giữ lại các tế bào khỏe mạnh.

Người này cho biết, anh hình dung các tế bào miễn dịch của mình giống như một đám tuyết trắng xóa, bao phủ khối u giống như tuyết chôn vùi một tảng đá đen. Tiến sĩ Simonton đã yêu cầu anh về nhà và lặp lại việc hình dung này nhiều lần trong ngày. Người đó đồng ý, và chẳng mấy chốc khối u của anh ta dường như nhỏ lại. Vài tuần sau, khối u thực sự đã nhỏ đi, và anh không còn phản ứng phụ với tia xạ; sau hai tháng, khối u đã biến mất.

Đương nhiên là tiến sĩ Simonton ngạc nhiên và bối rối, mặc dù rất phấn khởi vì phương pháp tâm lý đã có tác dụng mạnh mẽ đến vậy. Làm thế nào mà ý nghĩ có thể đánh bại tế bào ung thư? Cơ chế này hoàn toàn là một ẩn số – trên thực tế, do sự phức tạp vô cùng của hệ miễn dịch và hệ thần kinh, cả hai đều có liên quan ở đây, có lẽ đây là một cơ chế không thể nắm bắt được. Về phần mình, bệnh nhân đã chấp nhận việc chữa khỏi bệnh mà không quá bất ngờ. Anh nói với bác sĩ Simonton rằng chứng viêm khớp ở chân khiến anh không thể câu cá dưới suối tùy thích. Bây giờ bệnh ung thư đã biến mất, tại sao không thử hình dung căn bệnh viêm khớp biến mất? Trong vòng vài tuần nữa, đó chính xác là những gì đã xảy ra. Người đàn ông không bị ung thư và viêm khớp trong thời gian theo dõi kéo dài sáu năm.

Một nghiên cứu về bệnh tim của Đại học Ohio vào những năm 1970 đã được thực hiện bằng cách cho thỏ ăn chế độ ăn khá độc hại, giàu cholesterol để làm tắc nghẽn động mạch của chúng, y như chế độ ăn tương tự đối với động mạch của con người. Kết quả nhất quán bắt đầu xuất hiện ở tất cả các nhóm thỏ ngoại trừ một nhóm có biểu hiện triệu chứng bệnh lý ít hơn 60% một cách kỳ lạ. Không có gì trong sinh lý của thỏ có thể giải thích cho khả năng chịu đựng tốt như vậy của chúng đối với chế độ ăn uống, cho đến khi người ta tình cờ phát hiện ra rằng sinh viên phụ trách ăn uống của những con thỏ đặc biệt này rất thích vuốt ve và cưng nựng chúng. Cậu âu yếm ôm từng con thỏ trong vài phút trước khi cho nó ăn; thật đáng kinh ngạc, chỉ riêng điều này dường như đã giúp các con vật vượt qua được chế độ ăn uống độc hại. Các thí nghiệm lặp lại, trong đó một nhóm thỏ được đối xử trung lập trong khi những con khác được yêu thương, đã cho kết quả tương tự. Một lần nữa, cơ chế tạo ra khả năng miễn dịch như vậy vẫn chưa được biết rõ – thật khó hiểu khi nghĩ rằng quá trình tiến hóa đã cài đặt sẵn trong tâm trí thỏ một phản ứng miễn dịch cần được kích hoạt bằng sự âu yếm của con người.

Thực tế đáng thất vọng, theo sự lo ngại của các nhà nghiên cứu y học, là chúng ta đã biết rằng cơ thể sống là nhà bào chế thuốc tốt nhất từng được tạo ra. Nó sản xuất thuốc lợi tiểu, thuốc giảm đau, thuốc an thần, thuốc ngủ, thuốc kháng sinh, và thực sự là tất cả mọi thứ do các công ty dược sản xuất, nhưng nó làm ra chúng tốt hơn rất, rất nhiều. Liều lượng luôn đúng và được đưa ra đúng giờ; tác dụng phụ là tối thiểu hoặc không có; và hướng dẫn sử dụng thuốc được bao gồm trong chính loại thuốc đó, như một phần của trí thông minh được tích hợp sẵn.

Suy nghĩ về những dữ kiện ai cũng biết này đã đưa tôi đến với ba kết luận. Thứ nhất, trí thông minh đó hiện diện ở khắp mọi nơi trong cơ thể chúng ta. Thứ hai, trí thông minh bên trong của chúng ta vượt trội hơn nhiều so với bất kỳ thứ gì chúng ta có thể cố gắng thay thế từ bên ngoài. Thứ ba, trí thông minh đó quan trọng hơn vật chất thực tế của cơ thể, vì nếu không có nó, vật chất đó sẽ không được định hướng, không có hình thể và hỗn loạn. Trí thông minh tạo nên sự khác biệt giữa một ngôi nhà do kiến trúc sư thiết kế và một đống gạch.

Ung thư là một hành vi hoang dã, chống đối xã hội, theo đó tế bào đơn lẻ tự sinh sản mà không cần kiểm duyệt, không nhận được tín hiệu từ bất kỳ đâu, ngoại trừ từ ADN điên cuồng của chính nó, rõ ràng là vậy. Tại sao điều này xảy ra, không ai biết. Có thể đánh cược rằng cơ thể tự biết cách đảo ngược quá trình trên, nhưng vì một lý do nào đó mà khoa học cũng chưa biết đến, nó không phải lúc nào cũng thành công. Một khi quá trình đã bắt đầu, chỉ còn là vấn đề thời gian trước khi các tế bào ung thư lấn át một cơ quan quan trọng, trục xuất sạch các tế bào bình thường của nó và gây ra cái chết. Khi cuộc khủng hoảng cuối cùng xảy ra, các tế bào ung thư bị tiêu diệt cùng với phần còn lại của cơ thể, bị tiêu diệt bởi sự thèm khát bành trướng vô độ của chúng. Y học cho đến nay vẫn chưa tìm ra cách gửi thông điệp đến các tế bào ung thư kịp thời để tránh số phận bi thảm mà chúng đã tạo ra. Các hóa chất mà bác sĩ có thể sử dụng để chống lại bệnh ung thư hoàn toàn không có tí nào hiệu quả ở cấp độ trí thông minh. Ung thư được trời phú cho một thiên tài điên rồ, trong khi thuốc là những kẻ đầu óc giản đơn. Vì vậy, bác sĩ chuyên khoa ung thư phải dùng đến sự tấn công thô bạo hơn nhiều, một hình thức đầu độc. Thuốc chống ung thư được đưa vào nói chung là độc hại đối với toàn bộ cơ thể, nhưng vì tế bào ung thư phát triển với tốc độ nhanh hơn nhiều so với tế bào bình thường, chúng ăn vào nhiều chất độc hơn và chết trước.

Toàn bộ chiến lược là một sự rủi ro được tính toán. Bệnh nhân phải là người may mắn; bác sĩ của anh ta phải cực kỳ hiểu biết về liều lượng và việc căn thời gian hóa trị liệu, cả hai đều rất quan trọng. Khi đó ung thư có thể bị đánh bại, tăng thêm nhiều năm sống hữu ích cho sự tồn tại của bệnh nhân. Trớ trêu thay, liệu pháp này có thể thất bại vì nó tước bỏ chính trí thông minh vốn bảo vệ cơ thể chống lại và đuổi bệnh tật ra khỏi cơ thể. Nhiều loại thuốc chống ung thư cực kỳ gây hại cho hệ miễn dịch của cơ thể; chúng trực tiếp triệt bỏ tủy xương đang sản sinh ra các tế bào bạch huyết của chúng ta, với tác động tàn phá số lượng bạch cầu trong máu. Khi quá trình hóa trị tiếp tục, bệnh nhân ngày càng trở nên nhạy cảm hơn với các dạng ung thư mới, và trong một số trường hợp – lên tới 30% ở ung thư vú – ung thư mới xuất hiện và bệnh nhân tử vong.

Hơn nữa, về mặt thống kê, đôi khi không thể tiêu diệt được mọi tế bào ác tính. Người ta ước tính rằng một bệnh nhân ung thư điển hình có thể có 10 tỷ tế bào ung thư. Nếu việc hóa trị của anh ấy hiệu quả 99,99 %, sẽ vẫn còn 1 triệu tế bào ung thư sống sót, quá đủ để tái phát.

Một căn bệnh không thể tồn tại nếu không có vật chủ chấp nhận nó

Y học hiện đại vẫn còn bị chi phối bởi quan niệm cho rằng bệnh tật là do các tác nhân khách quan gây ra. Một phân tích tinh vi cho thấy điều này chỉ đúng một phần. Một căn bệnh không thể tồn tại nếu không có vật chủ chấp nhận nó. Trong lịch sử, cả y học Hy Lạp và Ayurveda đều được thành lập trên ý tưởng rằng vật chủ là quan trọng nhất.

Cuộc trò chuyện của bạn diễn ra như thế nào? Bạn sẽ không bao giờ nghe thấy tiếng vi-rút cảm lạnh nói chuyện với mình, nhưng việc trao đổi thông điệp không có gì bí ẩn; chỉ là nó rất, rất phức tạp. Tôi không ngừng ngạc nhiên về việc bị cảm lạnh hàm chứa nhiều ý nghĩa đến thế nào:
- Sinh học: Vi rút cảm lạnh vừa đột biến là một sự sáng tạo sinh học mới.
- Môi trường: Loại cảm lạnh mới được sinh ra tại một địa điểm và thời gian nào đó trên thế giới.
- Mối quan hệ: Các gien của vi rút yêu cầu tương tác với bộ gien của bạn. Đổi lại, chất liệu di truyền của bạn cũng có vài ý kiến về điều đó.
- Xã hội: Cảm lạnh ập đến với nhiều người gần như cùng một lúc, tạo ra những hệ lụy xã hội, như số ngày nghỉ làm vì ốm tăng lên.
- Niềm tin cốt lõi: Khi bạn bị cảm lạnh, phản ứng của bạn đối với nó phụ thuộc vào việc bạn nghĩ mình cứng rắn hay yếu đuối đến đâu, bị ốm thì nguy hiểm hay vô hại như thế nào, cùng những niềm tin cá nhân khác.
- Mong muốn: Bị cảm lạnh ảnh hưởng đến những gì bạn muốn làm trong tuần đó nếu như bạn không bị ốm. Bạn có thể phải tạm dừng một số mong muốn như đi nghỉ chẳng hạn.
- Ký ức: Trong hệ miễn dịch, vi-rút đánh thức ký ức về những lần cảm lạnh của bạn trong quá khứ. Các kháng thể được giải phóng được mã hóa theo những trận ốm trong quá khứ này.
- Chế độ tâm lý: Bạn có những ký ức cá nhân về việc bị cảm lạnh sau nhiều năm và phản ứng của bạn lần này gần như giống với phản ứng của bạn vào mùa đông năm ngoái.
- Hệ vi sinh vật: Họ vi rút mới xuất hiện tương tác với một bầy vi sinh vật khổng lồ đã có trong và trên cơ thể chúng ta.
- Biểu hiện gien: Tùy thuộc vào mọi yếu tố được liệt kê ở trên, các gien trong não, hệ miễn dịch và các cơ quan khác nhau của bạn phản ứng với tất cả những thay đổi đang xảy ra hoặc có nguy cơ sẽ xảy ra.
"Tôi là tất cả”

“Tôi là tất cả” ngụ ý một khả năng vượt qua dòng chảy bình thường của thời gian và giới hạn bình thường của không gian.

Mặc dù có trực giác nhạy bén, Einstein không bước ra ngoài dòng thời gian, ngoại trừ về mặt tâm trí. Ông nói rằng ông đã có những trải nghiệm về sự mở rộng bản thân, trong đó “không có sự tiến hóa cũng không có số phận, chỉ có Bản thể,” nhưng những sự kiện như vậy không trực tiếp đi vào công trình khoa học của ông. Giống như tất cả các nhà vật lý, ông tuân thủ phương pháp khách quan và loại trừ ý thức cá nhân ra khỏi lý thuyết của mình một cách cẩn trọng. Việc ông tìm kiếm một trường thống nhất có thể bao trùm mọi thời gian và không gian là công trình toán học nghiêm túc.

Đối với các rishi, chính quan điểm này làm cho ngành vật lý không hoàn thiện. Họ nói rằng chúng ta không phải là những khán giả chăm chú nhìn vào trường thống nhất – chúng ta chính là trường thống nhất. Mỗi người là một sinh thể vô hạn, không giới hạn bởi thời gian và không gian. Để vươn ra ngoài cơ thể vật lý, chúng ta mở rộng tầm ảnh hưởng của trí thông minh. Khi bạn ngồi vào ghế của mình, mọi tư tưởng bạn đang nghĩ sẽ tạo ra một làn sóng trong trường thống nhất. Nó len lỏi qua tất cả các lớp của bản ngã, trí tuệ, tâm trí, giác quan và vật chất, trải rộng ra theo những vòng tròn càng lúc càng rộng hơn.

Bạn giống như một ánh sáng phát tỏa ra không phải là photon mà là ý thức.

Khi chúng phát tỏa, các tư tưởng của bạn có ảnh hưởng đến mọi thứ trong tự nhiên. Vật lý đã thừa nhận thực tế này đối với các nguồn năng lượng vật lý: bất kỳ ánh sáng nào, dù là ngôi sao hay ngọn nến, đều gửi sóng của nó trong trường lượng tử của điện từ, đi xa đến vô tận theo mọi hướng. Các rishi đã lấy nguyên tắc này và biến nó thành thuộc tính của con người. Hệ thần kinh của họ thực sự ghi nhận được tác động từ xa mà một tư tưởng tạo ra; điều này là thực đối với họ cũng như việc nhìn thấy ánh sáng đối với chúng ta. Nhưng chúng ta bị ràng buộc trong nhận thức của mình; bị giới hạn trong trạng thái thức khiến chúng ta không nhận thức được những thay đổi tinh vi mà chúng ta đang tạo ra ở mọi nơi.

Tuy nhiên, những thay đổi này luôn luôn hiện hữu. Trong hàng ngàn năm, các rishi tuyên bố rằng con người sống, thở và di chuyển trong cơ thể vũ trụ. Nếu đúng là như vậy thì tự nhiên cũng sống động như chúng ta vậy; toàn bộ sự phân biệt giữa “trong này” và “ngoài kia” là sai, như thể các tế bào tim không đếm xỉa tới các tế bào da vì chúng không ở bên trong.
Biết được điều này, các rishi đã trở thành những cá nhân cực kỳ mạnh mẽ, nhưng không phải theo nghĩa thông thường. Nơi mà hầu hết con người quan tâm đến sức mạnh vật chất, thì những rishi này lại quan tâm đến sức mạnh của nhận thức. Đối với họ, mức vật chất của thế giới còn khá thô sơ. Sức mạnh thực sự trong tự nhiên nằm gần nguồn cội hơn, và sức mạnh tối thượng phải nằm ngay tại nguồn.
Căn bệnh cần được chữa trị một cách toàn thể. 

Tương tự, khi cô cảm thấy đau ở ngực hoặc phải ngồi xuống do hụt hơi, tín hiệu đó đang chạy khắp cơ thể cô, đến và đi từ bộ não của cô. Cảm nhận được cơn đau, bộ não của cô đã phản ứng với nó. Những mệt mỏi mà cô cảm thấy, cùng với sự trầm uất và lo lắng, là một phản ứng của não, và nó để lại những hậu quả trên cơ thể vật lý. Vì vậy, chúng ta đã sai khi nghĩ rằng bệnh ung thư của cô chỉ là một khối u bị cô lập cần phải được phá hủy. Cô bị một căn bệnh có tính toàn thể và vì điều đó, cô cần một cách chữa trị toàn thể.

Từ toàn thể (holistic) có vẻ đụng chạm tới các bác sĩ tây y, chỉ có nghĩa là một phương pháp tổng hợp cả tâm trí và cơ thể lại với nhau. Tôi tin rằng phương pháp Ayurveda hoạt động tốt hơn bất kỳ phương pháp thay thế nào, mặc dù bề ngoài, điều này có thể không được rõ ràng. Trên thực tế, nhiều kỹ thuật phối hợp cơ thể-tâm trí nổi tiếng khác như thôi miên và phản hồi sinh học được ưa thích hơn nhiều so với Ayurveda. Nếu Chitra mắc bệnh ở quê nhà tại Bombay, bà của cô có thể đã chữa trị cho cô bằng một số bữa ăn đặc biệt, mang dược liệu về nhà trong một bao giấy màu nâu từ hiệu thuốc Ayurveda, và buộc cô nằm trên giường. Nhiều loại dược liệu giúp thanh lọc và dầu mát-xa khác nhau có thể được sử dụng để làm sạch cơ thể khỏi độc tố do ung thư tạo ra. Nếu gia đình theo một truyền thống tâm linh, cô hẳn sẽ bắt đầu thiền. Cơ bản thì tôi cũng sẽ để cô thực hiện những điều tương tự, với một vài bổ sung. Ayurveda đã nhắm trúng vào một cái gì đó sâu trong bản chất. Kiến thức của nền y học này không bắt nguồn từ công nghệ mà từ trí tuệ, điều mà tôi cho là một khối kiến thức đáng tin cậy về cơ thể con người đã được tích luỹ qua nhiều thế kỷ.

Sống trong nỗi sợ hãi thường trực, ngay cả khi không có ung thư trong cơ thể, cũng không phải là một trạng thái sức khỏe tốt. Cuộc chiến vẫn chưa kết thúc; nó chỉ đơn thuần chuyển từ các cuộc giao tranh lẻ tẻ, trực diện sang khủng bố ngầm. Triết lý cơ bản trong điều trị ung thư là tâm trí sẽ phải tạm nghỉ trong khi cơ thể cam chịu sự tàn phá. Nói cách khác, một cuộc xung đột công khai được thực sự khuyến khích trong hệ thống tâm-thể. Làm thế nào việc này có thể được gọi là chữa lành? Trong cuộc đụng độ giữa tâm trí và thể xác, bệnh nhân đang chiến đấu ở cả hai phe – chỉ có thể xác và tâm trí của anh ta mà thôi. Khi kẻ thua cuộc lộ diện, đó sẽ chính là anh ta, không phải rõ ràng là vậy sao?

Vấn đề sống còn không phải là làm thế nào để giành chiến thắng trong cuộc chiến mà là làm thế nào để giữ được hòa bình ngay từ đầu. Phương Tây đã không đạt được cái nhìn sâu sắc này, hoặc hiểu rằng biểu hiện vật lý của một căn bệnh là một bóng ma. Các tế bào ung thư mà bệnh nhân sợ hãi và các bác sĩ chiến đấu chống lại chỉ là những bóng ma như vậy – chúng sẽ đến và đi, làm dấy lên hy vọng và tuyệt vọng, trong khi thủ phạm thực sự là ký ức dai dẳng tạo ra tế bào ung thư lại không được chú trọng. Ayurveda cung cấp cho chúng ta phương tiện để đi thẳng đến cấp độ ý thức xóa bỏ ký ức này.

“Tôi không bị giới hạn trong thân thể. Tất cả những gì tồn tại xung quanh tôi đều là một phần của chính tôi”
Cơ thể sống là nhà bào chế thuốc tốt nhất từng được tạo ra

Năm 1971, tiến sĩ O. Cad Simonton, một bác sĩ X-quang tại Đại học Texas, đã gặp một người đàn ông 61 tuổi bị ung thư vòm họng. Bệnh đã tiến triển rất xấu; bệnh nhân hầu như không thể nuốt được, và cân nặng của anh ta đã giảm xuống chỉ còn 45kg.

Không chỉ tiên lượng cực kỳ xấu – các bác sĩ đã dự đoán anh ta chỉ có 5% cơ hội sống sót trong 5 năm sau khi điều trị – mà bệnh nhân còn yếu đến mức dường như không đáp ứng được với xạ trị mà đây lại là liệu pháp tiêu chuẩn cho tình trạng này. Trong lúc tuyệt vọng, nhưng cũng tò mò muốn thử một phương pháp tâm lý, tiến sĩ Simonton đề nghị người này tăng cường hiệu quả xạ trị thông qua kĩ thuật quán tưởng. Người bệnh được học cách hình dung căn bệnh ung thư của mình một cách sống động nhất có thể. Sau đó, sử dụng bất kỳ hình ảnh tâm trí nào thu hút anh ta, anh ta được yêu cầu hình dung hệ miễn dịch của mình là các tế bào bạch cầu tấn công tiêu diệt các tế bào ung thư và quét chúng ra khỏi cơ thể, chỉ giữ lại các tế bào khỏe mạnh.

Người này cho biết, anh hình dung các tế bào miễn dịch của mình giống như một đám tuyết trắng xóa, bao phủ khối u giống như tuyết chôn vùi một tảng đá đen. Tiến sĩ Simonton đã yêu cầu anh về nhà và lặp lại việc hình dung này nhiều lần trong ngày. Người đó đồng ý, và chẳng mấy chốc khối u của anh ta dường như nhỏ lại. Vài tuần sau, khối u thực sự đã nhỏ đi, và anh không còn phản ứng phụ với tia xạ; sau hai tháng, khối u đã biến mất.

Đương nhiên là tiến sĩ Simonton ngạc nhiên và bối rối, mặc dù rất phấn khởi vì phương pháp tâm lý đã có tác dụng mạnh mẽ đến vậy. Làm thế nào mà ý nghĩ có thể đánh bại tế bào ung thư? Cơ chế này hoàn toàn là một ẩn số – trên thực tế, do sự phức tạp vô cùng của hệ miễn dịch và hệ thần kinh, cả hai đều có liên quan ở đây, có lẽ đây là một cơ chế không thể nắm bắt được. Về phần mình, bệnh nhân đã chấp nhận việc chữa khỏi bệnh mà không quá bất ngờ. Anh nói với bác sĩ Simonton rằng chứng viêm khớp ở chân khiến anh không thể câu cá dưới suối tùy thích. Bây giờ bệnh ung thư đã biến mất, tại sao không thử hình dung căn bệnh viêm khớp biến mất? Trong vòng vài tuần nữa, đó chính xác là những gì đã xảy ra. Người đàn ông không bị ung thư và viêm khớp trong thời gian theo dõi kéo dài sáu năm.

Một nghiên cứu về bệnh tim của Đại học Ohio vào những năm 1970 đã được thực hiện bằng cách cho thỏ ăn chế độ ăn khá độc hại, giàu cholesterol để làm tắc nghẽn động mạch của chúng, y như chế độ ăn tương tự đối với động mạch của con người. Kết quả nhất quán bắt đầu xuất hiện ở tất cả các nhóm thỏ ngoại trừ một nhóm có biểu hiện triệu chứng bệnh lý ít hơn 60% một cách kỳ lạ. Không có gì trong sinh lý của thỏ có thể giải thích cho khả năng chịu đựng tốt như vậy của chúng đối với chế độ ăn uống, cho đến khi người ta tình cờ phát hiện ra rằng sinh viên phụ trách ăn uống của những con thỏ đặc biệt này rất thích vuốt ve và cưng nựng chúng. Cậu âu yếm ôm từng con thỏ trong vài phút trước khi cho nó ăn; thật đáng kinh ngạc, chỉ riêng điều này dường như đã giúp các con vật vượt qua được chế độ ăn uống độc hại. Các thí nghiệm lặp lại, trong đó một nhóm thỏ được đối xử trung lập trong khi những con khác được yêu thương, đã cho kết quả tương tự. Một lần nữa, cơ chế tạo ra khả năng miễn dịch như vậy vẫn chưa được biết rõ – thật khó hiểu khi nghĩ rằng quá trình tiến hóa đã cài đặt sẵn trong tâm trí thỏ một phản ứng miễn dịch cần được kích hoạt bằng sự âu yếm của con người.

Thực tế đáng thất vọng, theo sự lo ngại của các nhà nghiên cứu y học, là chúng ta đã biết rằng cơ thể sống là nhà bào chế thuốc tốt nhất từng được tạo ra. Nó sản xuất thuốc lợi tiểu, thuốc giảm đau, thuốc an thần, thuốc ngủ, thuốc kháng sinh, và thực sự là tất cả mọi thứ do các công ty dược sản xuất, nhưng nó làm ra chúng tốt hơn rất, rất nhiều. Liều lượng luôn đúng và được đưa ra đúng giờ; tác dụng phụ là tối thiểu hoặc không có; và hướng dẫn sử dụng thuốc được bao gồm trong chính loại thuốc đó, như một phần của trí thông minh được tích hợp sẵn.

Suy nghĩ về những dữ kiện ai cũng biết này đã đưa tôi đến với ba kết luận. Thứ nhất, trí thông minh đó hiện diện ở khắp mọi nơi trong cơ thể chúng ta. Thứ hai, trí thông minh bên trong của chúng ta vượt trội hơn nhiều so với bất kỳ thứ gì chúng ta có thể cố gắng thay thế từ bên ngoài. Thứ ba, trí thông minh đó quan trọng hơn vật chất thực tế của cơ thể, vì nếu không có nó, vật chất đó sẽ không được định hướng, không có hình thể và hỗn loạn. Trí thông minh tạo nên sự khác biệt giữa một ngôi nhà do kiến trúc sư thiết kế và một đống gạch.

Ung thư là một hành vi hoang dã, chống đối xã hội, theo đó tế bào đơn lẻ tự sinh sản mà không cần kiểm duyệt, không nhận được tín hiệu từ bất kỳ đâu, ngoại trừ từ ADN điên cuồng của chính nó, rõ ràng là vậy. Tại sao điều này xảy ra, không ai biết. Có thể đánh cược rằng cơ thể tự biết cách đảo ngược quá trình trên, nhưng vì một lý do nào đó mà khoa học cũng chưa biết đến, nó không phải lúc nào cũng thành công. Một khi quá trình đã bắt đầu, chỉ còn là vấn đề thời gian trước khi các tế bào ung thư lấn át một cơ quan quan trọng, trục xuất sạch các tế bào bình thường của nó và gây ra cái chết. Khi cuộc khủng hoảng cuối cùng xảy ra, các tế bào ung thư bị tiêu diệt cùng với phần còn lại của cơ thể, bị tiêu diệt bởi sự thèm khát bành trướng vô độ của chúng. Y học cho đến nay vẫn chưa tìm ra cách gửi thông điệp đến các tế bào ung thư kịp thời để tránh số phận bi thảm mà chúng đã tạo ra. Các hóa chất mà bác sĩ có thể sử dụng để chống lại bệnh ung thư hoàn toàn không có tí nào hiệu quả ở cấp độ trí thông minh. Ung thư được trời phú cho một thiên tài điên rồ, trong khi thuốc là những kẻ đầu óc giản đơn. Vì vậy, bác sĩ chuyên khoa ung thư phải dùng đến sự tấn công thô bạo hơn nhiều, một hình thức đầu độc. Thuốc chống ung thư được đưa vào nói chung là độc hại đối với toàn bộ cơ thể, nhưng vì tế bào ung thư phát triển với tốc độ nhanh hơn nhiều so với tế bào bình thường, chúng ăn vào nhiều chất độc hơn và chết trước.

Toàn bộ chiến lược là một sự rủi ro được tính toán. Bệnh nhân phải là người may mắn; bác sĩ của anh ta phải cực kỳ hiểu biết về liều lượng và việc căn thời gian hóa trị liệu, cả hai đều rất quan trọng. Khi đó ung thư có thể bị đánh bại, tăng thêm nhiều năm sống hữu ích cho sự tồn tại của bệnh nhân. Trớ trêu thay, liệu pháp này có thể thất bại vì nó tước bỏ chính trí thông minh vốn bảo vệ cơ thể chống lại và đuổi bệnh tật ra khỏi cơ thể. Nhiều loại thuốc chống ung thư cực kỳ gây hại cho hệ miễn dịch của cơ thể; chúng trực tiếp triệt bỏ tủy xương đang sản sinh ra các tế bào bạch huyết của chúng ta, với tác động tàn phá số lượng bạch cầu trong máu. Khi quá trình hóa trị tiếp tục, bệnh nhân ngày càng trở nên nhạy cảm hơn với các dạng ung thư mới, và trong một số trường hợp – lên tới 30% ở ung thư vú – ung thư mới xuất hiện và bệnh nhân tử vong.

Hơn nữa, về mặt thống kê, đôi khi không thể tiêu diệt được mọi tế bào ác tính. Người ta ước tính rằng một bệnh nhân ung thư điển hình có thể có 10 tỷ tế bào ung thư. Nếu việc hóa trị của anh ấy hiệu quả 99,99 %, sẽ vẫn còn 1 triệu tế bào ung thư sống sót, quá đủ để tái phát.

Một căn bệnh không thể tồn tại nếu không có vật chủ chấp nhận nó

Y học hiện đại vẫn còn bị chi phối bởi quan niệm cho rằng bệnh tật là do các tác nhân khách quan gây ra. Một phân tích tinh vi cho thấy điều này chỉ đúng một phần. Một căn bệnh không thể tồn tại nếu không có vật chủ chấp nhận nó. Trong lịch sử, cả y học Hy Lạp và Ayurveda đều được thành lập trên ý tưởng rằng vật chủ là quan trọng nhất.

Cuộc trò chuyện của bạn diễn ra như thế nào? Bạn sẽ không bao giờ nghe thấy tiếng vi-rút cảm lạnh nói chuyện với mình, nhưng việc trao đổi thông điệp không có gì bí ẩn; chỉ là nó rất, rất phức tạp. Tôi không ngừng ngạc nhiên về việc bị cảm lạnh hàm chứa nhiều ý nghĩa đến thế nào:
- Sinh học: Vi rút cảm lạnh vừa đột biến là một sự sáng tạo sinh học mới.
- Môi trường: Loại cảm lạnh mới được sinh ra tại một địa điểm và thời gian nào đó trên thế giới.
- Mối quan hệ: Các gien của vi rút yêu cầu tương tác với bộ gien của bạn. Đổi lại, chất liệu di truyền của bạn cũng có vài ý kiến về điều đó.
- Xã hội: Cảm lạnh ập đến với nhiều người gần như cùng một lúc, tạo ra những hệ lụy xã hội, như số ngày nghỉ làm vì ốm tăng lên.
- Niềm tin cốt lõi: Khi bạn bị cảm lạnh, phản ứng của bạn đối với nó phụ thuộc vào việc bạn nghĩ mình cứng rắn hay yếu đuối đến đâu, bị ốm thì nguy hiểm hay vô hại như thế nào, cùng những niềm tin cá nhân khác.
- Mong muốn: Bị cảm lạnh ảnh hưởng đến những gì bạn muốn làm trong tuần đó nếu như bạn không bị ốm. Bạn có thể phải tạm dừng một số mong muốn như đi nghỉ chẳng hạn.
- Ký ức: Trong hệ miễn dịch, vi-rút đánh thức ký ức về những lần cảm lạnh của bạn trong quá khứ. Các kháng thể được giải phóng được mã hóa theo những trận ốm trong quá khứ này.
- Chế độ tâm lý: Bạn có những ký ức cá nhân về việc bị cảm lạnh sau nhiều năm và phản ứng của bạn lần này gần như giống với phản ứng của bạn vào mùa đông năm ngoái.
- Hệ vi sinh vật: Họ vi rút mới xuất hiện tương tác với một bầy vi sinh vật khổng lồ đã có trong và trên cơ thể chúng ta.
- Biểu hiện gien: Tùy thuộc vào mọi yếu tố được liệt kê ở trên, các gien trong não, hệ miễn dịch và các cơ quan khác nhau của bạn phản ứng với tất cả những thay đổi đang xảy ra hoặc có nguy cơ sẽ xảy ra.
"Tôi là tất cả”

“Tôi là tất cả” ngụ ý một khả năng vượt qua dòng chảy bình thường của thời gian và giới hạn bình thường của không gian.

Mặc dù có trực giác nhạy bén, Einstein không bước ra ngoài dòng thời gian, ngoại trừ về mặt tâm trí. Ông nói rằng ông đã có những trải nghiệm về sự mở rộng bản thân, trong đó “không có sự tiến hóa cũng không có số phận, chỉ có Bản thể,” nhưng những sự kiện như vậy không trực tiếp đi vào công trình khoa học của ông. Giống như tất cả các nhà vật lý, ông tuân thủ phương pháp khách quan và loại trừ ý thức cá nhân ra khỏi lý thuyết của mình một cách cẩn trọng. Việc ông tìm kiếm một trường thống nhất có thể bao trùm mọi thời gian và không gian là công trình toán học nghiêm túc.

Đối với các rishi, chính quan điểm này làm cho ngành vật lý không hoàn thiện. Họ nói rằng chúng ta không phải là những khán giả chăm chú nhìn vào trường thống nhất – chúng ta chính là trường thống nhất. Mỗi người là một sinh thể vô hạn, không giới hạn bởi thời gian và không gian. Để vươn ra ngoài cơ thể vật lý, chúng ta mở rộng tầm ảnh hưởng của trí thông minh. Khi bạn ngồi vào ghế của mình, mọi tư tưởng bạn đang nghĩ sẽ tạo ra một làn sóng trong trường thống nhất. Nó len lỏi qua tất cả các lớp của bản ngã, trí tuệ, tâm trí, giác quan và vật chất, trải rộng ra theo những vòng tròn càng lúc càng rộng hơn.

Bạn giống như một ánh sáng phát tỏa ra không phải là photon mà là ý thức.

Khi chúng phát tỏa, các tư tưởng của bạn có ảnh hưởng đến mọi thứ trong tự nhiên. Vật lý đã thừa nhận thực tế này đối với các nguồn năng lượng vật lý: bất kỳ ánh sáng nào, dù là ngôi sao hay ngọn nến, đều gửi sóng của nó trong trường lượng tử của điện từ, đi xa đến vô tận theo mọi hướng. Các rishi đã lấy nguyên tắc này và biến nó thành thuộc tính của con người. Hệ thần kinh của họ thực sự ghi nhận được tác động từ xa mà một tư tưởng tạo ra; điều này là thực đối với họ cũng như việc nhìn thấy ánh sáng đối với chúng ta. Nhưng chúng ta bị ràng buộc trong nhận thức của mình; bị giới hạn trong trạng thái thức khiến chúng ta không nhận thức được những thay đổi tinh vi mà chúng ta đang tạo ra ở mọi nơi.

Tuy nhiên, những thay đổi này luôn luôn hiện hữu. Trong hàng ngàn năm, các rishi tuyên bố rằng con người sống, thở và di chuyển trong cơ thể vũ trụ. Nếu đúng là như vậy thì tự nhiên cũng sống động như chúng ta vậy; toàn bộ sự phân biệt giữa “trong này” và “ngoài kia” là sai, như thể các tế bào tim không đếm xỉa tới các tế bào da vì chúng không ở bên trong.
Biết được điều này, các rishi đã trở thành những cá nhân cực kỳ mạnh mẽ, nhưng không phải theo nghĩa thông thường. Nơi mà hầu hết con người quan tâm đến sức mạnh vật chất, thì những rishi này lại quan tâm đến sức mạnh của nhận thức. Đối với họ, mức vật chất của thế giới còn khá thô sơ. Sức mạnh thực sự trong tự nhiên nằm gần nguồn cội hơn, và sức mạnh tối thượng phải nằm ngay tại nguồn.

NHỮNG LỜI KHEN TẶNG

Chữa Lành Lượng Tử

Bạn Là Vũ Trụ

Dịch giả

Cùng Sống An Vui là một cộng đồng dành cho những ai mong muốn sống một cuộc đời ý nghĩa, an vui và hạnh phúc, hướng đến mục tiêu “Con người toàn diện – Hạnh phúc toàn diện”.
Chúng tôi tin rằng lòng tốt và sự toàn thiện vốn sẵn có trong mỗi con người. Thông qua việc học hỏi từ những bậc hiền triết và vĩ nhân Đông Tây, Kim Cổ, cũng như từ chính trải nghiệm của mỗi cá nhân, chúng ta có thể khai mở, nuôi dưỡng và lan tỏa những giá trị sống cao đẹp, góp phần xây dựng một cuộc sống an vui và một nền văn hóa hạnh phúc toàn diện.
Với tinh thần cởi mở và không phân biệt tông phái, Cùng Sống An Vui hân hạnh chào đón sự tham gia và đồng hành của tất cả các bạn.
Cùng Sống An Vui

Quét mã QR để tìm hiểu thêm về Cùng Sống An Vui

Cuốn sách Bạn Là Vũ Trụ

Cuốn sách Chữa Lành Lượng Tử

Dịch giả Lê Hà Lộc sinh năm 1952, bắt đầu học môn Năng lượng sinh học với thầy Hoàng Lâm (Nguyễn Hoàng Gia Minh) (lớp 1 và 2) theo phương pháp của Gs.Ts Nguyễn Đình Phư từ tháng 3 năm 2003 tại Đà Nẵng. Theo học lớp cấp 1 môn Tâm Năng Dưỡng sinh với ông Chành tại Hải Phòng năm 2004.
Ông bắt đầu dùng năng lượng hỗ trợ người khác từ tháng 10 năm 2003 và hướng dẫn người khác tập luyện thu phát năng lượng để tự chữa lành từ năm 2004. Lê Hà Lộc chính thức mở các lớp hướng dẫn KHAI THÁC TIỀM NĂNG TỰ CHỮA LÀNH CƠ THỂ hàng tháng từ năm 2018.
Lê Hà Lộc

đặt mua những ẤN PHẨM khác của sách thiện tri thức

MUA NGAY

©2022 Bản quyền thuộc về Sách Thiện Tri Thức

CÔNG TY XUẤT BẢN SÁCH THIỆN TRI THỨC

Địa chỉ: số 141, ngõ 325 Kim Ngưu, Hai Bà Trưng, Hà Nội

Hotline: + 84328 033 988

Email: contact@thientrithuc.com.vn

Website: https://thientrithuc.com.vn

HỆ THỐNG PHÁT HÀNH